21/4/13

David Austin Roses in Hanoi

Sau 17 ngày hạ thổ thì 2 em hồng đã phát triển xanh tốt.
Yellow Sunlaze Miniture Rose, hôm đầu trồng không để ý nên cho em ý vào cái chậu hơi to, đang tính xem có nên  chuyển nhà cho em nó không
Rhapsody in blue. Lên chậm hơn nhưng cành mập hơn & cao hơn  em miniture kia
Chưa đầy 3 tuần đã có nụ Yellow sunblaze đầu tiên, mừng không bàn phím nào tả xiết =))

11/4/13

If you want a boxer. I will step into the ring for you

Khoảng chừng 15 năm mê mẩn Leonard Cohen, vẫn list 4 bài kinh điển " Everybody knows", "I'm your man", " Take this waltz" , "Dance me till the end of love", đảm bảo nghe xong là say đứ đừ vì cái giọng khàn khàn đầy khói thuốc & whisky. 75 tuổi, vẫn hát I'm your man đầy quyến rũ

I loved you when you opened like a lily to the heat

You came to me this morning and you handled me like meat. You’d have to be a man to know how good that feels, how sweet. My mirrored twin, my next of kin, I’d know you in my sleep and who but you would take me in,
A thousand kisses deep.

I loved you when you opened like a lily to the heat, you see I’m just another snowman standing in the rain and sleet, who loved you with his frozen love, his second hand physique, with all he is, and all he was,
A thousand kisses deep.

I know you had to lie to me, I know you had to cheat, to pose all hot and high behind the veils of shear deceit, our perfect porn aristocrat so elegant and cheap, I’m old but I’m still into that,
A thousand kisses deep.

I’m good at love, I’m good at hate, it' s in between I freeze. Been working out, but its too late, it’s been to late for years. But you look good, you really do, they love you on the street. If you were here I’d kneel for you,
A thousand kisses deep.

The autumn moved across your skin, got something in my eye, a light that doesn’t need to live, and doesn’t need to die. A riddle in the book of love, obscure and obsolete, till witnessed here in time and blood,
A thousand kisses deep.

And I'm still working with the wine, still dancing cheek to cheek, the band is playing Auld Lang Syne, but the heart will not retreat. I ran with Diz and I sang with Ray, I never had their sweep, but once or twice they let me play
A thousand kisses deep.

I loved you when you opened like a lily to the heat, you see, I'm just another snowman standing in the rain and sleet, who loved you with his frozen love, his second hand physique, with all he is, and all he was,
A thousand kisses deep.

But you don’t need to hear me now, and every word I speak, it counts against me anyhow,
A thousand kisses deep.

2/4/13

Mùa xuân là tết trồng cây

Đầu tháng đã ngã xe, thấy đen đủi nên đi mua cây về trồng. Tèn ten
Một em là Yellow Sunblaze, 1 em là Rhapsody in Blue. Ngắm mấy cây hồng này lại nhớ  "Nếu em không phải là 1 giấc mơ". Trong truyện Arthur là 1 kiến trúc sư sống rất cô độc. Khi còn nhỏ anh sống với mẹ ở ngoại ô ven biển, nơi có 1 vườn cây tuyệt đẹp. Mẹ Arthur, bà Lily là 1 người phụ nữ tuyệt vời, bà rất thích hoa hồng & đã truyền toàn bộ tình yêu thiên nhiên cây cỏ cho con trai mình, qua đó chỉ ra cho con trai mình cách sống, cách tồn tại. "Vườn hoa hồng là một nơi giống như dấu ấn của phép màu". Từ khi bà mất đi, 20 năm Arthur không có can đảm trở về căn nhà cũ, anh trở thành 1 kiến trúc sư cảnh quan chuyên thiết kế vườn ( tuy nhiên truyện này chẳng liên quan gì đến kiến trúc ). Cho đến 1 ngày anh yêu phải hồn ma của 1 nữ bác sĩ rồi dẫn hồn & trộm xác cô về đây ... Truyện này rất nổi mấy năm trc vì nó rất sến, gú phát ra ngay. Nhưng ấn tượng nhất vẫn là thời thơ ấu của Arthur và mẹ, những bức thư bà viết cho Arthur trước khi bà qua đời, vườn hồng của bà ngay lúc nở rộ trong quá khứ & hoang tàn trong hiện tại, sức sống mãnh liệt của những khóm hồng dại ... 
Chém thế thôi chứ xem film rất thất vọng vì cái gọi là kiến trúc cảnh quan của anh Arthur (hay anh đạo diễn), chưa kể chuyện tình lãng mạn lại biến thành film hài =)), haizz 


1/4/13

...Từ đó ta ngồi mê, để thấy trên đường xa, một chuyến xe tựa như, vừa đến nơi chia lìa. ...

©Bahman Farzad / lotusflowerimages.com

©Bahman Farzad / lotusflowerimages.com

©Bahman Farzad / lotusflowerimages.com

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình ...


Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau.

Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.


Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

Trịnh Công Sơn

31/3/13

Mưa

"Nhớ ai buồn ngất trên vai áo
Mưa ở đâu về như vết thương"

Bị ám ảnh bởi 2 câu thơ này của Du Tử Lê mặc dù lâu lắm rồi không biết cảm giác nhớ ai là cái gì. Nhớ zai thì cứ youtube là được gặp các tình yêu đẹp trai mà lại có tài rồi. Dạo này đang mê mệt hai anh Yoshiki và Sugizo, một người " angle on piano devil on drums " một người " A violinist in a non-classical world, plays violin like a monster, so tragic, so beautifull, so incredibly amazing it's indescribable in words" . Lan man 1 lúc đi lạc lung tung rồi. Sau đây là chương trình âm nhạc đêm mưa, 1 trong những album nhạc ưa thích của mình Lamentos A Poema Muerto của Uaral. 

Không có gì nhiều để nói về Uaral, đơn giản ai nghe được thì nghe thôi. Nhưng theo mình đoán thì trong vòng 3 tháng, những ai tình cờ qua đây nghe hết được album này có lẽ ko quá 5 người. Đây là dòng folk/doom metal nhưng có lẽ nên gọi là funeral doom metal mới đúng vì nó quá nặng nề, sầu thảm (chống chỉ định cho những ai yếu bóng vía ). Nghe Uaral luôn làm mình nhớ đến văn của HM. Đây có thể là thứ âm nhạc sinh ra từ những " thời gian đống cứng".

"Kỉ niệm – theo thời gian có thể nhạt nhòa và mất gần như hết các đường nét, nhưng “thời gian ngừng lại” hay “thời gian đông cứng” là một thứ vượt lên trên khái niệm về kỉ niệm. Chỉ tiếc là những kỉ niệm vui khó có năng lực trở thành một thời gian đông cứng. Có lẽ chỉ có những biến cố mang tính chất đau đớn khủng khiếp – như 1 tiếng sét – mới có năng lực làm cho thời gian ngừng lại. Và 1 phần nào đó, phần lớn hay phần nhỏ nào đó, trong nội tâm, đã chết hoặc đã ngừng chuyển hóa hoặc đã dừng lại mãi mãi, cùng với biến cố đó. Không thể xóa nhòa, không thể rũ bỏ. Vậy nên xét cho cùng, có lẽ khoảng khắc quan trọng hơn toàn bộ diễn biến, quan trọng hơn cả sự khởi đầu hay kết quả – những khoảng khắc khiến thời gian đông cứng và khiến 1 phần cũng chết theo." 

Xen lẫn trong tiếng mưa đêm tầm tã là tiếng acoustic của Aciago khi thong thả, chầm chậm, khi kể chuyện, gợi lại những kỉ niệm đã qua,  khi an ủi  thôi miên  cũng có khi dồn dập, sắc nhọn cứa vào dòng hồi tưởng. Từ đầu đến cuối giọng hát của Caudal khi ẩn khi hiện, lúc kể lể tâm sự, khi thì thào khe khẽ, khi gào lên thống khổ, khóc than luẩn quẩn. Trong kiến thức nông cạn về âm nhạc của mình, tôi đã thấy người ta sử dụng (ngoài hát ) tiếng người, tiếng điện thoại, tiếng đập phá, tiếng tivi, chó sủa mèo kêu lợn rống đủ cả ... nhưng riêng dùng tiếng khóc thì Uaral là ban nhạc duy nhất và thành công nhất.

"Lãnh lộ vô thanh khấp quế hoa" trời mưa to như vậy có lẽ hoa mộc ngoài sân đã rụng hết. Mình vẫn thích đọc là " khấp " hơn là "thấp " trong nguyên bản, bởi thấy như thế vừa có hình ảnh, vừa có âm thanh. Lại lan man rồi, thôi để lại hôm khác viết tiếp ^.^