26/10/11

Làm ơn đi

Nếu không muốn đi hết con đường…
Thì nên dừng lại trước lúc kịp hoàng hôn
không ai bắt ta phải sống cuộc đời cho người khác
muôn triệu tình yêu có muôn triệu lần đích đến
làm ơn đi mà…

Khi ta khóc không cần ai lau nước mắt cho ta ?
Khi ta cười không cần ai chia sẻ ?
cần một quãng đời tự do hơn là cần một hơi ấm mặc cả
hãy thử cắn chặt môi…

Giữa mùa đông đôi khi một cơn bão tuyết còn quý hơn
một đốm lửa trong tim người
Giữa nỗi đau biết đâu lại tìm ra một sự bình yên khác
Giữa đêm đen cũng phải đến lúc tự ta làm ra ánh sáng
Giữa những ngày qua phố đôi khi cần một lần lạc bước
đi khỏi cuộc đời của mình…

Nếu không muốn đi hết con đường….
Thì nên dừng lại, rồi bước đi một con đường khác bằng niềm tin
đừng bắt ta phải sống cho hạnh phúc của người khác
(khi hạnh phúc của ta chỉ là bề ngoài của những giọt nước mắt cay đắng như một hạt mưa rơi giữa trời nắng gắt…)
làm ơn đi mà!…

Làm ơn đi…

vẫn luôn có một người giang tay ôm chiếc bóng của ta
chờ tìm thấy một người trong đời thật
vẫn luôn có một người đau khi thấy ta hạnh phúc
mà vẫn tự đấm vào ngực mình khi biết ta đơn độc
nghiệt ngã đến tận cùng…

Không ai muốn mình sống mà chỉ được đứng bên cạnh
đời người mình yêu thương
cũng chẳng ai muốn đày đọa mình trong mất mát
nhưng tình yêu nào cũng có cái giá xứng đáng…
sao không thử một lần đặt cược với trái tim?

Làm ơn đi mà…

vẫn luôn có một người chờ ta cùng thắp sang trời đêm

NGUYỄN PHONG VIỆT

20/10/11

Lacy Leaf Capelet

Cũng mẫu của Vogue Knitting, Holiday 2010, vẫn không vừa ý về size của hội VK này T_T

18/10/11

Botanica Medallion Cardigan

Phải lòng em này trong Vogue Knitting, Spring/Summer 2009 từ hồi móc em Pineapple Bolero . Đến khi đan thì lâu vật vã. Mình thù VK cái khoản chart với size, cứ gọi là loạn xạ ngầu.

7/10/11

Hồng lâu mộng

Thế tình dĩ trục phù vân tán
Ly hận không tùy giang thủy trường.

Thành quách suy di nhân sự cải, nương dâu thương hải đổi dời, trăm hồng nghìn tía đua chen chẳng mấy chốc tường nghiêng giếng lấp, giấc mộng hồng lâu huyễn hoặc phải chăng là chân diện mục cuộc đời?

Thu vàng vẫn nhớ Hải Đường xã vịnh cúc ngâm thơ, xuân hồng chưa quên xã Đào Hoa điệu từ ?liễu nhứ?.

Thược dược tương tư vị mỹ nhân mộng thơm say ngủ, phù dung lưu luyến nàng tiên tử vá áo đêm đông.

Còn không ?

Di Hồng viện, công tử si tình. Hành Vu uyển, mẫu đơn khoe sắc.
Lũng Thúy am mai hồng tuyết trắng, Đại Quan viên, khuê nữ hoàng hoa.
Quán Tiêu tương mấy độ tà huy qua
Còn không dáng ngọc chôn hoa nàng phi tử ?

Nàng ? mang phong vận thần tiên của hoa mai ?oNgọc tuyết vi cốt băng vi hồn?, lại sẵn cốt cách cao nhã của hải đường ? Tự nhiên phú quý xuất thiên tư?. Gương mặt tuyết ngọc cần gì son phấn, rã cánh hồng mà nụ vẫn còn tươi, tình của nàng cao khiết như những đám mây trên cao trong nắng sớm:

Tố diện thường hiềm phấn uyển
Tẩy trang bất thốn tàn hồng
Cao tình dĩ trục hiểu vân không

Nàng ? Thanh Nữ tặng vạt áo mây trôi, Sương Nga nhường đôi hài đẫm nguyệt, nối dài cõi mơ lãng đãng khói sương.

Nàng ? khác gì cánh chim hồng trơ vơ trên mênh mông đất khách, cánh nhạn lạc loài tìm quê hương suốt thủy tận sơn cùng.

Nàng ? đa sầu đa bệnh, ? Gầy em vóc cỏ mây dời Tay em mai nở chân trời tuyết pha?.

Nàng ? yếu đuối như khí chất loài phù dung yểu mệnh bách ưu cảm kỳ tâm, vạn sự lao kỳ hình.

Nàng ? mang theo tình thơ buồn vạn đại của phương trời đọa đày viễn mộng mà rỏ lệ thương xót
tàn hồng.

Nàng ? tình tứ phong lưu, tiên tài quán thế nên chôn hoa trong mối sầu thiên cổ của bạc mệnh giai nhân Nhất triêu xuân tận hồng nhan lão Hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri.

Nàng ? xây lên cả khung trời diệu vợi mà đau đáu một cõi mang mang buồn.

"Phù sinh như mộng, vi hoan nhược hà"? Sống và chết là nỗi đời hư huyễn, vui và buồn như giấc mơ hư ảo, tỉnh ra đã vô xứ truy tầm. Niềm hờn tủi mối lương duyên bảo ngọc khóa vàng, nỗi buồn thân phận thố ti hoa ăn nhờ sống gửi, nàng chạnh lòng tương lân lưu thủy lạc hoa. Phong vân tiêu tao, tuế nguyệt mòn mỏi, đá mòn phơi nẻo tà dương, đều gợi lên mối thê lương khôn xiết.

Khăn nào lau sạch dòng châu
Sông Tương dấu cũ đã lâu không còn
Trước song ngàn trúc chen nhau
Ngấn thơm có nhuốm thêm màu lệ rơi?

(Thái tuyến nan thu diện thượng châu
Tương giang cựu tích dĩ mô hồ
Song tiền diệc hữu thiên can trúc
Bất thức hương ngân tí dã vô)

Lặng ngắm hoa đào, hoa thương người cũng hao mòn sắc thắm. Thành đông người cũ còn đâu, người nay chỉ thấy hoa rầu gió bay. Năm năm hoa chẳng đổi thay, kiếp người biến cải xưa nay khác nhiều. Ngước nhìn liễu nhứ, phấn rơi bãi trăm hoa, hương tàn lầu Yến Tử thương kiếp người bạc mệnh, tuổi xanh trôi như nước hãy còn quyến luyến chuyện phong lưu.

Huống chi khi thu về ? Trời thu khôn cùng vời vợi, sắc thu nhuộm ố quan hà. Muôn hoa thảm đạm, vạn thảo úa vàng. Tình thu bàng bạc hiu hắt, tình người trăm mối ngổn ngang. Khơi thêm lệ nến, song sa đã ướt đầm lệ thu, người không khỏi ngậm ngùi rỏ nước mắt cám cảnh ly tao.
Nước mắt nhân gian vốn là bảo vật kém gì ánh ngọc lòng trai thương ngư nữ, như giọt châu Nga Hoàng và Nữ Anh trên Tương giang trúc, nước mắt người đời trên Nghiễn thủ bi, như lệ Chiêu Quân từ giã cung Tử Đài cho nấm mồ đất Hồ cỏ xanh oán hận, hay vị dũng tướng thất thế sa cơ trong doanh trướng Sở giữa đám quân tàn.

Trong mắt nàng dương hoa hóa tác lệ ly nhân, mạch thơ sầu không dứt, vạn diễm đồng bi. Dưới mười búp tay hồng ngọc, âm vận cung đàn ngân điệu buồn bất tuyệt, đá vàng rạn nứt.

Nàng là Giáng Châu, ta là Thần Anh của cõi trời Ly hận uống nước quán sầu ăn quả mật thanh.
Nàng về hoa hiện dáng người, ta là cánh bướm cung trời về say. Ta và nàng là tao nhân tri ngộ trong giấc mộng giai kỳ muôn kiếp. Đem vần thơ cung đàn hỏi dò tình ý, mượn câu Tây sương ký ngỏ lời xa xôi. Ý triền miên như bụi liễu nhứ, tình vương vấn như sợi tơ trời.

Nợ ân tình trong một cõi tình thiên, đem tấm lòng đày đọa nơi nghiệt hải, nếm trải từng cung bậc khổ lụy của hạnh ngộ nhân sinh giữa định kiến trùng trùng vây bủa. Hoa lưu cửa động tình si đem nước mắt trả nợ nước xuôi dương trần.

Hỏi thế gian xin giọt mực đen xóa cho hết chữ tài chữ ngộ ? Khói hương lò cũ khóc người trong thơ, đốt mộng tưởng áo tân nương, gối uyên ương, chăn phượng dây loan, đốt khăn lụa hoen màu nhung nhớ, đốt cảo thơ diễm tuyệt lệ ố từng trang, đốt ân tình chơi vơi một kiếp đoạn tràng ? Thể xác có tan thành cát bụi thì nợ tình theo cõi mộng dâng mãi lên cao.

Chức Nữ Khiên Ngưu còn trùng phùng bên bờ Ngân hà trên miền bích lạc giữa ngọc lộ kim phong. Đường Minh Hoàng một lần tái ngộ Dương phi dệt tiếp mộng uyên ương tỵ dực điểu. Thiên nữ ơi, lòng có nỡ dứt tình? Đã hóa Sâm Thương nàng còn mong một đêm Thất tịch? Trần gian chào cõi mộng mê, nhạc vàng réo rắt nàng về non tiên. Duyên tình mộng của ngàn năm đến và đi trong lần chớp mắt ?

Vườn cũ gác xưa, giường đơn gối chiếc, giai nhân biền biệt, hương vẫn chưa phai. Lá vàng thổn thức, hoa rụng ê chề, sương rơi lệ trắng dầm dề rêu xanh ?

Chờ nhau tàn cuộc hoa này, đành như cánh bướm đồi tây hững hờ ?
Cũng đành dứt một cõi mơ
Mai hương chi mộ ơ thờ nhân gian ?

Keene Toddler Vest







Đoản khúc cho những điều đôi khi ta quên lãng

Ta có ngờ đâu,
Mùa đông về nhanh đến vậy
Héo khô cây hoa giấy
Bông cúc vàng tàn phai.

Ta có ngờ đâu,
Giọt nước mắt lăn dài
Muộn mằn, tiếc nuối,
Cho một thời theo đuổi
Những điều viển vông.

Ta có ngờ đâu,
Kí ức giữa hư không
Chợt quên, chợt nhớ
Đôi khi ta e sợ
Những điều đã qua.

Ta có ngờ đâu,
Kỉ niệm vỡ òa
Ngọt ngào, ngây ngất
Tình yêu là có thật
Khi ta đã để mất đi.

Ta có ngờ đâu,
Một người vội chia ly
Một người ở lại,
Cuộc tình dài mãi mãi
Chỉ nỗi nhớ dần phai.

Ta có ngờ đâu,
Giờ ta chẳng còn ai
Một mình đứng đó,
Mặt trời tự đốt mình đến đỏ
Chiều buồn loang bóng nước mênh mang