7/10/11

Đoản khúc cho những điều đôi khi ta quên lãng

Ta có ngờ đâu,
Mùa đông về nhanh đến vậy
Héo khô cây hoa giấy
Bông cúc vàng tàn phai.

Ta có ngờ đâu,
Giọt nước mắt lăn dài
Muộn mằn, tiếc nuối,
Cho một thời theo đuổi
Những điều viển vông.

Ta có ngờ đâu,
Kí ức giữa hư không
Chợt quên, chợt nhớ
Đôi khi ta e sợ
Những điều đã qua.

Ta có ngờ đâu,
Kỉ niệm vỡ òa
Ngọt ngào, ngây ngất
Tình yêu là có thật
Khi ta đã để mất đi.

Ta có ngờ đâu,
Một người vội chia ly
Một người ở lại,
Cuộc tình dài mãi mãi
Chỉ nỗi nhớ dần phai.

Ta có ngờ đâu,
Giờ ta chẳng còn ai
Một mình đứng đó,
Mặt trời tự đốt mình đến đỏ
Chiều buồn loang bóng nước mênh mang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét