30/10/10

Yêu dấu

Yêu dấu, mưa bao năm, mưa mấy đời, đánh lừa tôi bằng tiếng gót thì thầm, nỗi thầm thì của những hồi chuông lẩy bẩy trên ngọn chóp thánh đường đêm sương ( mà ) Thượng đế chọn mãi cũng chỉ lựa được duy nhất đôi ta để sinh sôi mai sau một nhân quần, khác. Yêu dấu như thê đó, mưa bao năm như thế đó, mưa mỗi mùa đã phủ dụ tôi tình thơm từ gót nhỏ hương sen, em về. Yêu dấu như thế đó, mưa suốt ngày, mưa rất mau đã phủ dụ tôi môi mặn mùi cỏ rối. Nhân loại mai sau bao đời, vẫn thơm mùi ngực em chín tới. Nhưng Yêu dấu, cuối cùng, chỉ những con sẻ nâu lạc đàn, gom đủ từ tâm bảo tôi hãy lắng nguôi ảo tưởng, lắng nguôi đợi chờ. Bởi em, bởi Yêu dấu chính là tổng số phỉng gạt êm đềm nhung lụa tôi kia công lại, như thể đó là tất cả khẩu phần thực phẩm đời tôi an bày, khẩu phần thực phẩm đời tôi hư vô, khẩu phần thực phẩm đời tôi, đợi chết